Một bàn tay cần nắm một bàn tay | Trích Radio: CTTOL | Thơ: Minh Niệm | Diễn đọc: Hồng Ánh - Thích Minh Niệm

Một bàn tay cần nắm một bàn tay | Trích Radio: CTTOL | Thơ: Minh Niệm | Diễn đọc: Hồng Ánh - Thích Minh Niệm

1,244 0 0 0 Người đăng: ngothanhhien

Pháp thoại
Video thuộc các Playlist:

Bạn không thích video này. Cảm ơn bạn đã phản hồi!

Miêu tả

Thầy Minh Niệm & Cộng đồng Thiền tâm lý trị liệu Miền Tỉnh Thức thực hiện
Dự án vì cộng đồng, hoàn toàn phi lợi nhuận

Đây là kênh chính thống và duy nhất của Thầy Minh Niệm

Quý vị có thể chia sẻ cho bạn bè và người thân,
nhưng nếu với mục đích khác thì phải xin phép trước.
Hoàn toàn không được sao chép.

* Tổng đạo diễn: Thầy Minh Niệm

* Chủ nhiệm: Tánh Mở Đường | Lê Tấn Thanh Thịnh
* Biên tập: Trương Xuân Hạnh | Tánh Yên Như
* Dựng Radio: Tánh Khai Ngộ | Huỳnh Văn Minh
* Thư pháp: Thầy Minh Niệm
* Thiết kế:
+ Hình vẽ: Đinh Tiến Thành
* Diễn hoạt: Nguyễn Trọng Trường

* Bài hát:
+ Ru em từng ngón xuân nồng
Sáng tác: Trịnh Công Sơn
Trình bày: Nguyễn Tuyết Phượng

---------------------
LIÊN LẠC
Facebook : facebook.com/minhniem.org
Subscribe : youtube.com/minhniem
Contact : nangdaytamhon@gmail.com
Podcast : spoti.fi/3dC7JQ0
apple.co/2WVSTxO
soundcloud.com/minhniem
---------------------
© Bản quyền thuộc về Minh Niệm
© Copyright by Minh Niệm ☞ Do not Reup

---------------------

- MỘT BÀN TAY CẦN NẮM MỘT BÀN TAY -

Sống một cuộc đời không phải là cuộc đời của mình
thì đó là một cuộc đời đã mất…

Một cuộc đời mà mỗi sáng không muốn thức dậy để nhìn thấy mặt trời
một cuộc đời mà chỉ muốn thu vào góc tối để không phải chạm mặt người
một cuộc đời mà khổ đau nhiều gấp bao nhiêu lần hạnh phúc
một cuộc đời mà không còn gì để cố nắm trong tay không cho vuột mất
một cuộc đời mà không có ước hẹn nào với những ngày thơ mộng ở tương lai

Cũng có những lúc thật lòng thèm được nắm lấy một bàn tay
không phải vì tin vào sức mạnh quyền năng ở đâu từ trên cao rơi xuống
chỉ cần có ai đó cho mình tựa vào bờ vai để khóc
để thấy mình không quá đơn độc
giữa cuộc hành trình may mắn không dành cho tất cả và riêng ta…

Cần niềm tin trong đôi mắt của người đã có bao mùa giông bão đi qua
cần niềm tin trong hơi thở của người đã tìm thấy nơi bình yên nương náu
cần niềm tin trong nụ cười của người đã biến đời mình từ khổ đau thành độc đáo
cần niềm tin trong trái tim của người có thể mở rộng, tha thứ và bao dung

Nhưng liệu trên đời có thể tìm được một người như thế không?
khó khăn lắm mới giơ lên được cánh tay trong những ngày gần như hấp hối
sợ không đủ sức chờ lâu, lại để cho bóng đen bên trong giành quyền đưa lối
sợ rơi xuống đáy vực thêm một lần mà không còn nghe thấy ai vẫy gọi
sợ lại đánh mất cuộc đời mình, đi tìm một cuộc đời khác ở kiếp sau…

Có khi nào bàn tay ấy và bàn tay này vẫn luôn ở cạnh bên nhau?
chỉ cần một bàn tay chịu giơ lên là một bàn tay lập tức sẽ đưa ra nắm lấy
khoảng cách nào cho nhau cũng không ngăn được tình thương lớn dậy
không ai thấy khổ đau mà vẫn điềm nhiên giả vờ như không thấy
khi còn là một con người, còn biết rung động, xót xa…

Nằm xuống đi, nằm xuống một lần cho thân xác mềm ra
cho nỗi khổ niềm đau không còn điểm tựa nào để tha hồ vùng vẫy
cho bình yên một thoáng qua tim để không còn sục sôi, lừng lẫy
để bàn tay nào đưa tới cũng nhẹ nhàng nắm lấy
mà không ghì nhau xuống vũng lầy đã nhấn chìm đời mình nơi ấy quá lâu

Khi một bàn tay nắm lấy một bàn tay đã thật sâu
là yêu thương đã bắt cầu cho sự sống tràn về trong những ngày bình yên sắp tới.

- Minh Niệm -

Đăng bình luận.

Bình luận (0)

Hãy là người đầu tiên bình luận.